cỏ

cỏ

Thứ Tư, 25 tháng 1, 2023

Ngày xuân ngồi nhắc chuyện Tết xưa,

 Nay đã là ngày 4 Tết Qúy mão, tính ra đã là hết Tết rồi.

Ấy vậy mà tới tận hôm nay, mới có thời gian lẫn tâm trí ngồi gõ lại đôi dòng lan man ngày Tết cũ.

Năm nay năm đầu tiên mình không ăn Tết ở phố, có điều gì đó hơi chạnh lòng. 

Tết ở nhà mặt phố nhiều điều khác lắm. Sáng 30 Tết, phố xá im ắng vắng lặng, người người ở nhà tranh thủ dọn dẹp nốt nhà cửa đón Tết, rồi lại bận bịu với mâm cơm tất niên để mời ông bà ông vải về vui Tết với con cháu. Thế nên, sáng 30 trong tâm trí mình luôn là một phút tĩnh lặng sau nhiều ngày dài, đặc biệt là những ngày cuối năm tấp nập ồn ào nơi phố thị, với dòng người rồng rắn nhau đi sắm Tết trên đường. Sáng 30, không khí như cô đặc, chỉ có tiếng loa phường văng vẳng từ phố bên vọng lại mà thôi.

Chiều 30, mình thường luôn tắm rửa thật thơm tho, mặc quần áo thật đẹp xuống nhà, ra hè đón Tết từ đầu chiều. Chiều 30 phố phường lại tấp nập trở lại. Người ta đi chơi, gặp nhau lần cuối trong năm cũ. Thảnh thơi, nói nốt với nhau những điều năm cũ, hay ôn lại một chút chuyện đã qua, buồn vui lẫn lộn, để chuẩn bị gạt ra tất cả. Có khi là tranh thủ ăn với nhau bữa ăn cuối cùng trong năm. Ai cũng vui cười, hân hoan chờ đón Xuân về. Tầm 5h chiều khi trời bắt đầu chạng vạng, những xe rác hối hả dóng chuông giục người dân mau mau vứt những rác còn sót lại, tiếng quét loẹt xoẹt liên tay hè phố để giao thừa thành phố sạch sẽ nhất có thể. Những anh công an, an ninh cũng lượn vè vè đóng chốt ở tất cả các ngã tư, chốt trực đêm giao thừa. Nhà ai mà nổ pháo, các anh liền ập vào ngay.

Còn Tết ở trong ngõ, chỉ có im lặng. Đường ngõ vắng tanh, nhà ai cũng cửa đóng then cài, thật ảm đạm.

Đêm mồng 2 Tết này, gió mùa về. Mình nằm ngủ trong buồng, nghe gió xào xạc cành lá ngoài vườn khuya, tự nhiên mình nhớ tới đêm ngủ trên Hàm lợn cùng Đ. Cũng gió thổi xào xạc bốn bề, văng vẳng cả tiếng suối chảy và đôi khi là lộp độp mưa rơi. Ngày ấy đã xa rồi. Ai rồi cũng đổi thay. Kỷ niệm nào cũng thật đẹp, mà cứ phải quên đi.

Tự nhiên nhớ tới cành hoa tết Thanh tiên hai đứa lặn lội tận xứ Huế mua mang về, mỗi người mỗi cành. Trời thì lạnh căm căm, mà lòng người thì ấm lắm. Sông cũng cạn, núi cũng mòn, lòng người dần cũng hư hao.

Tết năm nay trôi thật nhanh. Càng lớn, mình càng sợ hội họp ngày Tết. Chỉ còn lại phần lễ mà thôi. Tết dần nặng về lễ nghi, chỉ ở nhà, làm cơm, cúng bái. Vậy mà cũng hay, chẳng phải nghĩ suy gì nhiều. Sống một mình, sống cho riêng mình, sống cho trọn phận mình. 

Đ năm nay ăn Tết vui không? Anh đã không còn qua Đ chúc Tết như mọi năm nữa. Một thói quen đành rời bỏ ta mà đi, dù muốn hay không...Tiếc thật.


11:45 PM